Polly po-cket

Ông vua xe hơi Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng, Thánh Peter chờ sẵn để đón Ford. Vừa gặp mặt, Thánh Peter thông báo ngay. - Hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc theo dây chuyền cho kỹ nghệ chế tạo xe hơi, làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.


Sau khi suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Đế. Lỡ đã hứa, nên Thánh Peter đành dẫn đường cho ông ta. Vừa gặp Thượng Đế, Ford hỏi ngay:

- Lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?

Thượng Đế nghe xong bèn hỏi lại:

- Ngươi hỏi như vậy là ý gì?

Ford liền trả lời:

- Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sai sót. Phía trước bị phồng lên, phía sau bị nhô ra. Máy kêu lớn khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và bảo dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ mỗi 28 ngày là bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả quá gần nhau. Đèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu khủng khiếp…

Thượng Đế nghe qua liền bảo:

- Ngươi hãy đợi trong chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.

Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng để xem lại quá trình. Chỉ một lát sau, họ đã trình lại cho Thượng Đế bản báo cáo. Xem xong, Người phán:

- Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng! Sáng chế của ta quả là có nhiều sai sót, nhưng nếu tính về độ phổ dụng thì gần 98% đàn ông trên thế giới sử dụng sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.


...........................
Gần sáng, chồng khật khưỡng về nhà, vợ vừa mở cửa vừa đay nghiến:

- Tôi đã dặn ông bao nhiêu lần rồi, đừng uống quá hai ly và phải về nhà trước 10 giờ đêm!

- Ôi, xin lỗi bà, tôi cứ hay bị lẫn hai con số ấy.

......................
Tối hôm trước vợ tôi về nhà, vừa bước vào cô ta đã yêu cầu tôi cởi ngay áo ngoài của cô ta ra.

Sau đó cô ta lại yêu cầu tôi cởi váy của cô ta ra, sau đó là áo trong, underwear...

Và sau đó... cô ta nói với tôi rằng đừng có mà mặc đồ của cô ấy nữa


......................
Biết ngay là hàng đã về

Cô vợ xinh đẹp về đến nhà thấy anh chồng nằm bất tỉnh ở cửa, tay nắm chặt một tờ hoá đơn, bên cạnh là một hộp các tông lớn. Nàng không hề hoảng hốt hay ngạc nhiên mà reo lên thích thú:

- Ôi! Vui quá! Thế là chiếc áo khoác lông chồn của mình đã được gửi đến rồi.
................................
Nhà nọ bị bọn cướp đột nhập. Chúng hỏi bà vợ tiền, vàng để đâu, bà nói:

- Tiền tôi để trong tủ, còn vàng để dưới bếp.

Sau khi bọn trộm đi rồi, bà ta phá lên cười, ông chồng rất ngạc nhiên bèn hỏi:

- Nhà bị cướp mà sao bà lại cười thế?

- Vì tôi đã lừa được bọn chúng. Thật ra tôi để tiền dưới bếp còn vàng để trong tủ.



............................
- Bác sĩ xem có giúp được gì chồng em không? Chồng em bị bất lực 300%

- Tôi không hiểu cô nói gì.

- Dạ, để em giải thích cho bác sĩ. 100% bất lực đầu tiên thì chắc bác sĩ hiểu rồi. Còn 100% thứ 2 là vì chồng em bị bỏng lưỡi, còn 100% cuối là vì chồng em bị cụt hết ngón tay rồi!!!


.......................
Theo báo dantri.com.vn

Câu 1: Nêu những nét chính về cuộc đời và sự nghiệp văn học của M. Sô- lô- khốp.

Nhiều bài của thí sinh có những sai sót, nhầm lẫn... đến “chết người”, rằng: Ông Sô- lôp- khốp từng nhận giải thưởng Hồ Chí Minh. Ông già này được sinh ra ở vùng sông Đông rộng lớn mênh mông của nước Tây Ban Nha; Sô- lốp- khốp được cử làm vệ sĩ cho viện hàn lâm;

Những tác phẩm nổi tiếng: đất vo an, số phận an bài; Ông sinh ra trong một nhà văn lỗi lạc, ông đã stac (sáng tác) bài văn này vào thế kỷ 5. M Sô- lô- khốp vốn sinh ra có số phận đau thương bi kịch, ông tham gia Cm (Cách mạng) chiến đấu, cuối cùng ông có một hy vọng là 2 con của ông đều hy sinh trên chiến trường.

Câu 2: Viết một bài văn ngắn (khoảng 400 từ) trình bày suy nghĩ về lòng yêu thương con người của tuổi trẻ trong xã hội hiện nay. Không ít bài làm của thí sinh có những liên tưởng, lời văn không ăn nhập vào đâu.

Trong thời đại mới vấn đề tuổi trẻ là thiên liên (thiêng liêng) và được đặt lên trên hết, bởi tuổi trẻ là búp măng non; Hiện nay để giảm áp lực của sự đau thương nhiều tổ chức thế giới ủng hộ cho những người phải chịu sự đau thương ấy, như vợ bỏ chồng, cha đánh con...;

Có rất nhiều người yêu thường con người bằng cách cho tiền họ, cho những đồ dùng, vật dụng mà mình không dùng nữa hoặc chỉ bằng một ánh mắt, một cái nhìn cảm thông hoặc một cái bắt tay, một cái ôm hôn thật chặc (chặt) đó cũng là yêu thương...

Mở đầu cho câu 2, một thí sinh viết: Trong các loài gia súc, động vật có nhiều loại lòng như lòng gà, lòng vịt, lòng chó, lòng heo, lòng dê. Nhưng không thể so sánh với lòng yêu thương của con người.

Câu 3a: Phân tích nhân vật Việt trong truyện ngắn Những đứa con trong gia đình của Nguyễn Thi. Nhiều thí sinh kể lể, suy diễn ra đủ thứ chuyện, không hề có trong văn bản.

Ví như: Còn Việt nằm bẹt ra phản, mặc cho chị Chiến làm gì thì làm; Việt tính nết trẻ con, miệng vẫn còn thơm lựng mùi sữa của chị Chiến, thì cầm súng, đánh giậc được cái nổi (nỗi) gì; Lòng hăn háo (hăng hái) và ý chí trả thù cho ba má chính là mũi tên giúp Việt hăm hỏ đi làm nhiệm vụ quốc tế; Việt là một cô gái mới lớn nên còn rất thơ ngây, trong trắng.

Trong khi ở chiến trong chiến tranh thì việt đã nhận được tin rằng cậu em đã hy sinh, việt rất buồn và đau đớn cô không biết làm gì để giải tỏa tâm trạng vô vùng buồn đau, u uất của đời mình...

“Xuân Quỳnh là cháu Xuân Diệu”?

Trong phần trả lời câu 3b. “Phân tích đoạn thơ trong bài Sóng của Xuân Quỳnh”, thay vì cảm nhận, phân tích đúng đắn ý nghĩa, giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ thì vô số bài thí sinh lại bàn luận, tán về chuyện tình yêu.

Bà Xuân Quỳnh là cháu ông Xuân Diệu. Bà Xuân Quỳnh được ông Nguyễn Du mệnh danh là bà chúa thơ tình thứ thiệt; “Sông không hiểu nổi mình/Sóng tìm ra tận bể”. Như đôi mắt của con người. Nó sống cùng nhau, cười cùng nhau,khóc cùng nhau, cùng nhau ngắm nhìn và cùng nhau ngủ nhưng chẳng bao giờ nhìn thấy được nhau;

Tình yêu thương phải nhắm mắt trước khi hôn, tình yêu có lúc lên, có lúc xuống như nước thủy triều đó thôi; Tình yêu là đề tài được các nhà thơ quan tâm và dòm nhóm liên tục, thường xuyên; Sóng là một chàng trai khù khờ, dại dột, một thân một mình, thế cô, thân cô, tự mò ra tận bể để tìm người đàn bà mà mình chót yêu;

Dù con sóng ngày trải qua biết mấy chục năm hay hàng ngàn năm thì nó vẫn là con sống (sóng) và cho đến sau này thì con sóng vẫn là con sóng Xuân Quỳnh muối nói lên dù con người ta có thay đổi về mặt hình thức trải qua mấy chục năm đi nữa thì ta vẫn là chính ta, ta có thay đổi nhiều đi nữa thì ta không trở thành người khác được về tính cách và cách nói chuyện hay suy nghĩ cũng chính là ta mà thôi.




[Trang Chu]